Nguyên Thủy (thơ): Nén Hương Gởi Huế

Lặng lẽ thời gian hờ hững trôi

Ngày tháng hằn lên từng tuổi đời

Năm mươi năm rồi vẫn còn đó

Vành khăn sô quấn quê hương tôi

Khóc hai mươi lăm ngày kinh hoàng

Hơn năm ngàn người thân nát tan

Hai mươi hai mồ chôn tập thể

Phu Vân Lâu, Ba Đồn đầy hồn oan

Khe Đá Mài chôn bao máu xương

Lệ khóc thành dòng trên sông Hương

Uất hờn căng cứng đầy tim óc

Còn đây một dư đồ tan thương

Thắp nén hương lòng tưởng niệm người

Thời gian không thể làm sao nguôi

Cơn đau ray rứt thêm nghiệt ngã

Ngậm ngùi này nuốt sao cho trôi

Năm mươi năm chưa vơi oán than

Đại Nội giờ xơ xác điêu tàn

Trầm hương nghi ngút cầu siêu thoát

Vì còn đây chế độ bạo tàn

Quê người đất khách sao đành quên

Quê mình rên xiết đêm từng đêm

Cơ đồ Cha Ông dày công dựng

Ơn này biết làm sao đáp đền

Giờ đây chia chung một niềm đau

Hiểm họa Việt Nam dâng cho Tàu

Tình quê nợ nước đang thôi thúc

Bảo toàn bờ cõi trước như sau

​​Nguyên Thủy

Houston 01.21.2018