Nguyên Thạch – Thức dậy đi anh

Thức dậy đi anh mai lên đường chinh chiến 
Phận làm trai phải dâng hiến cho non sông 
Dân Tộc 
Quê Hương? 
Nhìn tan nát cõi lòng 
Mẹ rướm lệ chờ mong con cứu nước.

Hỡi những mảnh đời lầm than xuôi ngược 
44 năm dài, hỏi dân được gì chăng? 
Khố rách, áo ôm, cơ cực, nhọc nhằn… 
Mà cuộc sống vẫn khó khăn tiếp nối.

Thức dậy đi anh, cùng anh em đồng đội 
Cùng toàn dân mở lối thoát đọa đày 
Trùng điệp đau thương khắp chốn bủa vây 
Vận mệnh đất nước? 
Trong tay anh, tay chị.

Ngọc bất trác thì ngọc kia nào quí 
Là thanh niên, ý chí nhẽ lãng quên? 
Nợ nước, con dân, há chẳng phải đáp đền? 
Vai u thịt bắp…ngại lằn tên mũi đạn?.

Thức dây đi anh, chớ ngủ vùi năm tháng 
2020 giặc Hán chiếm non sông 
“Mật Nghị Thành Đô”, đảng đã đồng lòng 
Đẩy dân tộc vào cùm gông nô lệ.

Nhẽ cúi mặt chịu qui hàng đồ tể? 
Há sinh ra làm giun dế phận hèn? 
Lẽ nào mò mẫm mãi trong tăm tối đêm đen? 
Kiếp trâu ngựa…dần quen cuộc sống!.

Hãy thức dậy dẹp Hán ô phản động 
Noi gương cha ông diệt Tống Mông Nguyên 
Vùng lên đấu tranh hỡi trai gái khắp ba miền 
Xóa bỏ cộng sản, đem bình yên cho đất mẹ.

Mau thức dậy và đứng lên anh nhé 
Là thanh niên chớ là kẻ cúi đầu 
Việt tộc kiêu hùng, chẳng là ngựa, chẳng là trâu 
Há chấp nhận kiếp nô hầu nhục nhã?.

Hãy thức dậy để giữ gìn non sông biển cả 
Thức dậy đi và vội vã tiến lên đường 
Góp bàn tay để gìn giữ Quê Hương 
Dựng nước Việt trên con đường Dân Chủ.

Mai thanh bình hương hoa đơm nụ 
Đã sạch tan bóng cờ rũ mưa sa 
Cứu lấy Việt Nam, gìn giữ sơn hà 
Khắp đất nước vang lời ca chiến thắng.

Nguyên Thạch