Lê Diễm Chi Huệ: Tháng Tư Điên Đảo Chia Ly

Tôi không muốn viết về  ngày đen tối

Tuổi thơ buồn chất chứa lắm thương đau

Chuyện đời tôi, chuyện đất nước điêu linh

Vết thương hằn tổ tiên đời di hận

Máu Tiên Rồng – ngàn năm – trào biển đỏ

Xương Lạc Hồng – chất núi – dấu tử ly

Nước mất, nhà tan, bao người ly tán

Tháng tư về điên đảo  khóc chia ly

Cha bỏ xác chốn rừng sâu nước độc

Kiếp lao tù đêm đến nhớ thương con

Nơi Việt Bắc ngóng chờ trong heo hút

Đếm đốt xương –  đằng đẵng – mắt mỏi mòn

Mẹ gian truân nơi vùng kinh tế mới

Không biết cười, lòng hoá đá trơ trơ

Mơ chén cơm ngon, sầu dâng khoé mắt

Bữa đói bữa no mớm đàn con thơ

Còn đâu những ngày êm ấm, thanh bình

Bao giang sơn ông cha ta để lại

Quân cướp bóc kéo nhau về giày xéo

Ôi điêu tàn! Ôi tủi nhục đắng cay

Tôi lớn lên trong cô đơn, nghi ngại

Học hận thù ca tụng kẻ sát nhân

Ôi tự do trong gông cùm xiềng xích

Huyết lệ tràn sông khóc núi thở than!

Bao năm qua làm cánh chim tan tác

Lam lũ xứ người nương náu thời gian

Thương quê xa nơi cha nằm yên nghỉ

Ðêm âm thầm rưng rức lệ nhoà tan

Lê Diễm Chi Huệ